cô dâu của tổng giám đốc

Giới thiệu truyện Cô dâu của tổng giám đốc. Đồng Lôi vì bất đắc dĩ mà phải lấy một người đàn ông cô không yêu, thậm chí là xa lạ. Gia đình cô đã đi đến bước đường cùng rồi mới phải chấp nhận cuộc hôn nhân có thể cứu vãn cục diện kinh tế này. Ngày cô Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc. Thể loại: Ngôn Tình. Tác giả: Đại Mạc Tuyết Lan. Số chương: 100. Còn tiếp. Chương mới nhất: Chương 100. Cập nhật cuối: 6 năm trước. Thể loại: Hiện đại. ngược sủng đan xen. HE. Số chương: 115Converter: ngocquynh520Edit: Thiên Yết Đêm khuya tối Ngày 20-10, Cơ quan cảnh sát điều tra Bộ Công an (C03) quyết định khởi tố bị can, thực hiện khám xét nhà riêng của bà Bồ Ngọc Thu, cựu giám đốc Sở Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Đồng Nai tại phường Quang Vinh (TP Biên Hòa, Đồng Nai). VKSND Tối cao đã phê chuẩn các quyết Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc. Đêm khuya tối thui. Cô khoác áo choàng tắm sững sờ đứng ở cửa phòng tắm. Trên giường lớn, hai thân thể trắng bóng liều chết quấn quít với nhau, phát âm thanh xấu hổ. Cô thật sự rất muốn khóc, bởi vì người đàn ông trên chiếc giường kia chính là chồng mới cưới của cô. Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Tổng Tài. Số chương: 115 chương. Truyện Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc review. Đối với những nhân vật trong Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc, lợi ích gia tộc như một chiếc thòng lọng siết chặt họ lại, giết chết đi những cảm xúc trong sáng, thuần Mein Mann Flirtet Mit Anderen Frauen. Editor heisallLục Tử Hiên gần như không ngủ, cả đêm cũng chỉ nhìn Đồng Lôi cười khúc này thân thể nhỏ nhắn của cô hiện đầy vết hôn lớn nhỏ gần như không chỗ nào không có, chứng tỏ tối hôm qua anh đã điên cuồng biết bao nhung thân thể này suốt năm năm, hơn nữa tối hôm qua cô lại chủ động như vậy, làm sao anh có thể không nổi điên được, bây giờ nhìn lại thật sự có chút đau lòng, nhưng hơn nữa lại là thỏa dùng sức kéo cánh tay của cô, để cho cô sát lại gần mình hơn, thật tốt khi cô thực sự trở lại bên cạnh Đồng Lôi tỉnh lại từ trong giấc mộng, một nụ cười tủm tỉm lập tức xuất hiện trước mắt, hơn nữa lúc này thân thể của mình lại dán sát vào anh, hai người đều không mặt quần áo, hình ảnh nóng bỏng tối hôm qua lại hiện lên trong đầu lần nữa, cảm thấy gương mặt liền nóng lên."Tối hôm qua ngủ có ngon không?" Giọng nói mê người vang lên, một cái hôn nhẹ rơi vào trên môi, ngón tay thô ráp của Lục Tử Hiên nhẹ nhàng xẹt qua gò má của cô, chăm chú nhìn cô cười tủm tỉm."Ừ, anh ngủ có ngon không?" Lời mới nói ra miệng, Đồng Lôi liền hối hận muốn cắn đầu lưỡi của mình, cô đang nói cái gì vậy chứ, nghe thế nào cũng cảm thấy mập mờ!Biết cô xấu hổ, Lục Tử Hiên cũng không trêu chọc cô nữa, đặt cằm lên đỉnh đầu của cô, sờ tới sờ lui, tiếp theo áp đôi môi ấm nóng lên trán của cô."Lục Tử Hiên, chúng ta vẫn có thể tiếp tục như vậy sao?"Lục Tử Hiên nhìn cô, sau đó nhẹ nhàng thở dài "Anh không biết em ở đây lo lắng cái gì, có lẽ năm năm trước anh chưa bao giờ nghĩ tới sẽ yêu em, nếu như không có sự xuất hiện của em, có lẽ anh sẽ vô tâm sống qua một đời, nhưng bây giờ anh rất may mắn khi yêu em, bởi vì sự tồn tại của em làm anh cảm thấy cuộc sống này tràn đầy sức sống." Cuộc sống thật sự là một con đường kỳ diệu, mình sẽ mãi mãi không thể biết được con đường phía trước sẽ ra sao?"Có thật không?" Đồng Lôi nhẹ giọng hỏi tựa đầu vào trước ngực của anh, thật ra thì cô cũng chưa từng nghĩ tới, đời này sẽ gặp được một tình yêu sâu đậm không thể nào quên như vậy."Thật, tất cả nghi ngờ của em đều để ở chỗ này." Anh kéo tay của cô, đặt ở trước ngực của mình, vẻ mặt khẳng định Lôi cười, cười thật thoải mái, mặc kệ con đường sau này sẽ như thế nào, ít nhất cô sẽ không để cho mình hối hận vì sự lựa chọn này của mình "Đứng lên đi, anh còn muốn đi làm không?" Đồng Lôi đẩy lồng ngực của anh một Lục Tử Hiên không hề động đậy,anh thật sự rất muốn thời gian dừng lại ở giờ phút này."Nếu nhân viên biết ông chủ đi trễ, sau này đình công tập thể thì làm thế nào?" Đồng Lôi giùng giằng ngồi dậy, lui ra khỏi lồng ngực của Lục Tử Hiên, lại bị anh kéo Tử Hiên nhanh chóng đè cô dưới người mình, từ trên cao nhìn xuống cô, sau một lúc đã hôn lên đôi môi mềm mại, vốn định hôn một chút là tốt rồi, nhưng cô rất ngọt nên làm anh nghiện, hôn thế nào cũng thấy không đủ, vì vậy liền hôn sâu Lôi sợ muốn chết, thể lực của người đàn ông này sao lại tốt như vậy, trải qua cả đêm chiến đấu hăng hái, bây giờ cả người cô đều mềm nhũn, đâu còn sức để cho anh có thể đòi thêm lần nữa."Chờ. . . . . . Chờ một chút!"Lập tức khẽ lên bàn tay đang đốt lửa trên người mình của anh, kéo dài khoảng cách của hai người, đôi mắt đen nhánh ngập nước làm bộ đáng thương nhìn anh "Tử Hiên, em mệt rồi!"Nhìn cô như vậy, Lục Tử Hiên đột nhiên cảm thấy một cảm giác tội ác, từ trên người cô lật dậy, ngồi xuống "Được rồi, bây giờ anh sẽ bỏ qua cho em, chỉ là. . . . . ." Nhẹ nhàng ghé vào bên tai cô nói một câu, làm Đồng Lôi đỏ mặt một lúc lâu."Lục Tử Hiên, bây giờ em mới phát hiện anh càng ngày càng không đứng đắn, cả ngày trong đầu đều nghĩ tới những chuyện nhàm chán này.""Đâu có?" Mặt của Lục Tử Hiên uất ức nói."Nếu không sao vừa rồi anh lại nói câu nói kia?" Đồng Lôi không vui mở miệng, tay dùng khăn tắm bọc thật kỹ thân thể của mình lại."Câu nói kia thế nào, là câu nói gì?""Là. . . . . ." Đồng Lôi vừa định mở miệng, liền nhìn thấy khóe miệng của Lục Tử Hiên đang cười hả hê, biết là anh cố ý, lập tức nói sang chuyện khác "Được rồi, mau dậy đi...đi làm nếu không sẽ trễ."Lục Tử Hiên hả hê từ trên giường nhảy xuống, ôm lấy thân thể của cô từ phía sau, tham lam hít lấy mùi hương của cô, trẻ con mở miệng "Anh muốn em mặc quần áo giúp anh!""Anh là đứa bé sao? Em còn phải giúp anh mặc quần áo nữa sao?" Người đàn ông này thật là càng ngày càng lưu manh rồi, lúc này đâu có thấy bộ dạng của một tổng giám đốc Lục thị chứ, nếu bị nhân viên của anh nhìn thấy anh như vậy nhất định sẽ bị dọa sợ mà té xỉu mất Tử Hiên đợi rất lâu, cánh tay vòng quanh eo cô tuột xuống, chỉ nghe được anh nhẹ nhàng thở dài "Aiz, thật đáng thương, không có ai thương mình. . . . . . !"Đồng Lôi lấy tay vỗ trán, thật là phục anh luôn rồi, coi như anh giỏi "Được rồi, được rồi, em giúp anh mặc!"Lục Tử Hiên được như ý cười một tiếng.. . . . . .Tất cả nhân viên Lục thị đều biết, hôm nay tâm trạng của tổng giám đốc đặc biệt đi vào trợ lý liền nhìn thấy tổng giám đốc của bọn họ đang ngẩn người, trước kia tổng giám đốc vẫn thường chạy đua cùng thời gian, bây giờ sao còn có thời gian rảnh mà ở chỗ này ngẩn người chứ, đúng là kỳ tích xưa nay chưa từng thấy."Tổng giám đốc. . . . . . !""Có phải tan việc rồi không?" Nói xong cầm áo khoác lên định đi ra lý trợn to mắt "Tổng giám đốc, bây giờ mới vào giờ làm việc không bao lâu." Lục Tử Hiên lúng túng để áo khoác xuống, nhìn đồng hồ trên tay một chút, mới chín giờ rưỡi, quả thật mới vừa đi làm, mất tự nhiên ho khan ngồi xuống "Có chuyện gì không?""Đây là hành trình sắp tới, tôi đưa qua cho anh xem một chút, nếu như có gì không ổn, tôi sẽ trở về sửa đổi." Trợ lý chuyên nghiệp nói, trên mặt không có bất kỳ vẻ mặt dư thừa nào, giống như vừa rồi không hề có chuyện gì xảy ra Tử Hiên gật đầu một cái, nhận lấy tài liệu trên tay trợ lý, ý bảo anh có thể đi ra ngoài, sau đó trở về bàn làm việc, cầm điện thoại gọi một dãy số."Alo!" Bên đầu kia điện thoại truyền đến một trận cười, Lục Tử Hiên nhíu mày một cái."Có khách tới nhà sao?""Không phải, là mẹ dẫn Đa Đa tới, không phải anh đang làm việc sao? Sao có thời gian gọi điện thoại vậy?" Đồng Lôi biết anh là một người đàn ông cuồng công việc, cho nên đối với nhân viên cũng rất nghiêm khắc, tính toán thời gian, lúc này đã là giờ làm việc rồi!"Anh nhớ em, nên bây giờ căn bản không có tinh thần để làm việc nữa."Bên đầu kia điện thoại rõ ràng dừng lại một chút, sau đó liền không nghe được âm thanh cười đùa nữa, Lục Tử Hiên đoán cô đang xấu hổ, nên chạy đi chỗ khác nghe điện thoại."Đừng lắm lời, sao anh lại có thể lười biếng. . . . . .?"Khóe miệng Lục Tử Hiên chứa đựng ý cười "Được được được, nghe lời bà xã đại nhân, anh sẽ đi làm việc ngay bây giờ, nhưng đừng quên lời anh nói lúc sáng là được.""Đồ háo sắc!" Đầu kia nũng nịu nói một câu rồi cúp điện Tử Hiên thỏa mãn cầm điện thoại, có lúc cuộc sống cũng chỉ cần đơn giản như vậy. Cùng đọc truyện Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc của tác giả Đại Mạc Tuyết Lan tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại loại Hiện đại. ngược sủng đan xen. chương 115Converter ngocquynh520Edit Thiên Yết Đêm khuya tối khoác áo choàng tắm sững sờ đứng ở cửa phòng giường lớn, hai thân thể trắng bóng liều chết quấn quít với nhau, phát ra âm thanh xấu thật sự rất muốn khóc, bởi vì người đàn ông trên chiếc giường kia chính là chồng mới cưới của đàn ông hình như không có phát hiện ra cô, càng dồn sức ra vào người phụ nữ dưới thân mình, khiến cho âm thanh của người phụ nữ phát ra càng thêm xấu nay là đêm tân hôn của chỉ là dựa theo yêu cầu của cha mẹ mà kết hôn với chỉ là muốn một cuộc sống yên lặng. Anh —— Lục Tử Hiên, người con trai thứ hai của tập đoàn Lục người luôn coi phụ nữ như món đồ lệ thuộc vào công tử nhà giàu, đối với anh mà nói phụ nữ chẳng là cái gì mà anh đã cưới cô đã mong muốn gia nhập vào nhà họ Lục như anh cũng rất nguyện ý cho cô một cuộc hôn nhân bất ngờ lại sâu ngắn thứ nhất"Thật xin lỗi. . . . . . Đứa bé của cô không có giữ được"Bên trong phòng bệnh ảm đạm, Đồng Lôi nghe lời của bác sĩ, bi thống bi thương và thống khổ nhắm mắt lại."Đứa nhỏ là của anh sao?"Lời nói của người đàn ông làm tổn thương cô sâu sắc, tại sao đến bây giờ anh vẫn còn làm nhục mình như vậy?.Đoạn ngắn thứ hai"Lôi Lôi trước đây tất cả đều là lỗi của anh, xin em cho anh thêm một cơ hội nữa."Người cao ngạo như anh, lại có thể biết ăn nói khép nép cầu xin cô. . . . . ."Còn có tác dụng sao?"Cô cười buồn Tử Hiên sững sờ, nắm lấy cánh tay của cô."Có, bởi vì anh yêu em.""Năm năm trước tôi không có nghe được câu này, bây giờ đã quá muộn."Đồng Lôi lắc đầu một cái, gỡ bỏ cánh tay bị anh nắm được. Converter ngocquynh520 Edit Thiên Yết giới thiệu Đêm khuya tối thui. Cô khoác áo choàng tắm sững sờ đứng ở cửa phòng tắm. Trên giường lớn, hai thân thể trắng bóng liều chết quấn quít với nhau, phát ra âm thanh xấu hổ. Cô thật sự rất muốn khóc, bởi vì người đàn ông trên chiếc giường kia chính là chồng mới cưới của cô. Người đàn ông hình như không có phát hiện ra cô, càng dồn sức ra vào người phụ nữ dưới thân mình, khiến cho âm thanh của người phụ nữ phát ra càng thêm xấu hổ. Đêm nay là đêm tân hôn của cô. Cô chỉ là dựa theo yêu cầu của cha mẹ mà kết hôn với anh. Cô chỉ là muốn một cuộc sống yên lặng. Anh —— Lục Tử Hiên, người con trai thứ hai của tập đoàn Lục thị. Một người luôn coi phụ nữ như món đồ lệ thuộc vào công tử nhà giàu, đối với anh mà nói phụ nữ chẳng là cái gì cả. Nhưng mà anh đã cưới cô. Nếu cô đã mong muốn gia nhập vào nhà họ Lục như thế. Thì anh cũng rất nguyện ý cho cô một cuộc hôn nhân bất ngờ lại sâu sắc. Đoạn ngắn thứ nhất “Thật xin lỗi. . . . . . Đứa bé của cô không có giữ được” Bên trong phòng bệnh ảm đạm, Đồng Lôi nghe lời của bác sĩ, bi thống bi thương và thống khổ nhắm mắt lại. “Đứa nhỏ là của anh sao?” Lời nói của người đàn ông làm tổn thương cô sâu sắc, tại sao đến bây giờ anh vẫn còn làm nhục mình như vậy?. Đoạn ngắn thứ hai “Lôi Lôi trước đây tất cả đều là lỗi của anh, xin em cho anh thêm một cơ hội nữa.” Người cao ngạo như anh, lại có thể biết ăn nói khép nép cầu xin cô. . . . . . “Còn có tác dụng sao?” Cô cười buồn bã. Lục Tử Hiên sững sờ, nắm lấy cánh tay của cô. “Có, bởi vì anh yêu em.” “Năm năm trước tôi không có nghe được câu này, bây giờ đã quá muộn.” Đồng Lôi lắc đầu một cái, gỡ bỏ cánh tay bị anh nắm được. Editor heisallLục Tử Hiên chạy thẳng một đường như bay tới công ty, rồi chạy thẳng về phía phòng tài có bất kỳ báo trước nào liền đẩy cửa phòng làm việc của giám đốc tài vụ ra."Tổng giám đốc ——!" Giám đốc tài vụ tất nhiên không thể ngờ rằng tổng giám đốc lại xuất hiện ở đây vào lúc này, trong lúc nhất thời liền ngẩn người tại đó không phản ứng kịp."Hiện tại tôi cần gấp một tỷ, lập tức chuẩn bị tiền mặt cho tôi!" Lục Tử Hiên từ trên cao nhìn xuống dặn dò, anh vẫn đang suy đoán xem là người nào, chỉ cảm thấy giọng nói của cô gái kia rất quen, nhưng trong lúc nhất thời vẫn chưa nghĩ ra được, cô ta hẹn mình gặp mặt ở bến tàu cũ, thứ nhất là sợ anh mang cảnh sát tới, thứ hai là vì muốn chạy trốn, kho hàng cũ có một nữa là ở trên nước, đến lúc đó chỉ cần cầm tiền, rồi chạy trốn theo đường thủy rất dễ mà bây giờ điều cần quan tâm nhất chính là an toàn của Lôi Lôi."Một tỷ? Tiền mặt?" Giám đốc tài vụ lập tức đứng lên, tất nhiên rất kinh ngạc, một tỷ đối với Lục thị bọn họ mà nói chỉ là chút tiền nhỏ, nhưng một tỷ tiền mặt có thể hơi nhiều một chút, mua cái gì mà cần nhiều tiền mặt như vậy, hơn nữa tổng giám đốc từ trước đến giờ không phải vẫn luôn dùng thẻ tín dụng sao? Vào lúc này. . . . . ."Lời của tôi nói, anh không nghe thấy sao? Còn không mau đi nhanh, bây giờ tôi muốn có liền." Bây giờ Lục Tử Hiên đã phiền não không chịu nổi, nhìn anh ta còn đang ngẩn người tại đó, đã sớm không nhịn được liền rống lên, mặc dù tính tình của anh cũng luôn không tốt cho lắm, nhưng ít nhất sẽ không giống như người điên, xem ra chỉ cần gặp phải chuyện của Đồng Lôi, anh có đang tỉnh táo cũng đều hóa thành số không."Dạ dạ dạ. . . . . . Tôi sẽ đi ngay bây giờ!" Giám đốc tài vụ lập tức chạy ra ngoài dặn Tử Hiên đi ra khỏi phòng tài vụ, xoa mi tâm, gương mặt mệt mỏi, cách thời gian giao dịch càng ngày càng gần, lần này có phải mình lại gián tiếp làm hại cô ấy hay không?Tốc độ của giám đốc tài vụ rất nhanh, chỉ chốc lát sau đã đặt hai thùng tiền trước mặt Lục Tử Lôi xin em đừng xảy ra chuyện gì. . . . . .!Trong góc của kho hàng, một bóng dáng nhỏ nhắn co rúc ở nơi đó, miếng vải nhét vào trong miệng không cách nào nói chuyện, chỉ có thể phát ra âm thanh "Ô ô!".Cách đó không xa, trên tay hai người đàn ông đều cầm điếu thuốc, chậm rãi hút, hơn nữa thỉnh thoảng lại nhìn sang bên này, Đồng Lôi bật cười, cô đã bị trói thành ra như vậy rồi, chẳng lẽ còn sợ cô cô cười, hai người đàn ông này liếc nhau một cái, một người đàn ông trong đó mở miệng "Đại Ngưu, đầu óc cô gái này không phải có vấn đề chứ, bị người ta bắt cóc còn cười được?"Cái người được gọi là Đại Ngưu chợt hớp một ngụm rượu "Con bà nó, ai biết, đoán chừng là sợ quá nên choáng váng.""Tôi cũng nghĩ vậy, nhưng cũng hơi nghi ngờ, cô gái này thật sự trị giá một tỷ sao?" Người đàn ông nói chuyện lúc nãy mở miệng lần nữa "Nếu đến lúc đó không thu được tiền, vậy chẳng phải chúng ta vất vả vô ích rồi sao?"Đại Ngưu đang uống rượu chợt dừng tay lại, đứng lên đi về phía Đồng Lôi, sau đó ngồi xổm xuống nhìn cô xấu xa, chậm rãi mở miệng "An Tử, cậu nói không sai, tôi cũng rất nghi ngờ cô gái này thật sự có giá như vậy hay không, nếu không lấy được tiền chúng ta thật sự đã vất vả vô ích rồi, nếu vậy thì chúng ta cũng không thể để cho cô ta được thoải mái." Nói xong trong mắt lóe ra một tia bỉ Tử suy nghĩ một chút, nhăn đầu lông mày, sau đó gằng từng tiếng hỏi "Vậy phải làm sao?""Mấy ngày nay, ông đây đã nhịn đến hỏng rồi, cái người phụ nữ Kim Tư Hàm đó, nói gì mà vì kế hoạch, không thể để lộ tung tích, hiện tại có điều kiện tốt như vậy, sao tôi lại bỏ qua cho được!" Bỗng nhiên trên mặt Đại Ngưu xuất hiện vẻ ác độc khát máu."Ô ô!" Đồng Lôi sợ hãi trợn to hai mắt, thân thể không tự chủ co lại lui về phía sau, đáng tiếc phía sau lại là chân tường, cô biết nhất định hai người này không có ý gì tốt!"Đừng sợ!" Ngón tay người đàn ông lướt qua gương mặt của Đồng Lôi, cười tà ác "Yên tâm, tôi sẽ rất dịu dàng!""Ô ô!" Trong lòng Đồng Lôi đang rất sợ, nhận ra được nguy hiểm sắp tới, tay cố gắng thoát khỏi dây trói sau lưng, nhưng dây thừng to và buộc chặt như vậy làm sao cô giãy giụa là có thể cởi ra được, khắp khuôn mặt đầy mồ hôi, toàn bộ mái tóc đều ướt hết."Người đẹp, vì muốn bắt được cô mà hai anh em chúng tôi đã thật lâu không đụng vào phụ nữ rồi, thân thể đã sớm đói khát rồi. . . . . ." Đại Ngưu từ từ mở miệng, đôi tay tà ác đưa về phía ngực của Tử hiểu ý đi tới, trên mặt mang theo nụ cười dâm đảng."A, tránh ra, tránh ra. . . . . ." Trong lúc giãy dụa, miếng vải cột quanh miệng bị rớt ra, tất cả mọi người đều sững sờ, Đồng Lôi phản ứng đầu tiên, lập tức hắng giọng kêu lên "Các người đều là cầm thú, các người sẽ chết không được tử tế!"Nhìn anh ta đi tới từng bước một, chân đạp xuống đất, di chuyển về phía bên cạnh."Chết sao? Ha ha. . . . . ." Đại Ngưu khinh thường cười to "Vậy ông đây chết cũng muốn chết cho thoải mái." Nói xong liền nhào tới."A ——" Chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết, Đại Ngưu lấy tay che phần hông, sắc mặt đỏ bừng, mồ hôi lạnh chảy ròng, thì ra là Đồng Lôi không cẩn thận đá phải gốc rễ của anh ta."Đồ đàn bà thối, rượu mời không uống muốn uống phạt rượu, dám đá ông sao?" Ánh mắt Đại Ngưu hung hãn, tiến lên một bước, vung tay lên, trên gò má trắng nõn của Đồng Lôi lập tức hiện lên dấu tay, khóe miệng chảy ra một dòng máu đỏ "Bây giờ ông đây sẽ cho cô sống không bằng chết!" Thân thể to lớn lập tức đè lên."Tránh ra, anh tránh ra. . . . . ." Áo khoác đã bị kéo xuống, nhìn thấy quần áo của mình không đủ che người, tay chân Đồng Lôi liều mạng đấm đá, nhưng không dùng được."Chát ——"Gương mặt Đồng Lôi đau rát, đôi mắt nhìn chằm chằm vào anh ta, nếu như ánh mắt có thể giết người, không biết vị Đại Ngưu này đã chết bao nhiêu lần rồi."Cô gái, có can đảm, lại dám nhìn chằm chằm tôi...nhưng tôi thích, ha ha!" Soạt một tiếng xé rách mảnh vải trước ngực cô, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn, thế nhưng anh ta lại nhìn cô giống như xem một tác phẩm nghệ thuật "Thật đúng như suy đoán, nhìn ngực này, eo này. . . . . ." Nói xong bàn tay đã chạy khắp người cô."Cút ngay. . . . . . !" Đồng Lôi chỉ cảm thấy rất nhục nhã, nước mắt ào ạt chảy xuống, có lẽ hôm nay cô sẽ phải chết ở nơi này, chỉ là không biết Lục Tử Hiên ngốc nghếch kia, có thật sự ngu ngốc chạy tới cứu mình hay không? Thể loại Hiện đạiConverter ngocquynh520Editor caoviyen_73 + quacauphale"Có thai với tôi? Tôi cần bằng chứng xét nghiệm. . . . . ." Đoan Mộc Mộc bị người đan ông chất vấn một cách cay nghiệtTại sân bay cô vô ý làm hỏng đại sự, trêu vào một người không nên trêu, làm lỡ việc đính hôn của hắn, vì vậy, cô phải tự đem thân mình bù đắp. Từ khi sinh ra đến giờ, Lãnh An Thần chưa bao giờ tức giận như vậy."Mười tháng sau, cô sinh được con, ân oán giữa chúng ta xóa bỏ, " hắn cười lạnh lẽo như ác Mộc Mộc muốn đập đầu vào tường, cô là một thiếu nữ mới lớn chưa chồng, sao có thể sinh em bé? Đừng nói cho cô mười tháng, ngay cả mười năm cũng không khi cưới, cô tranh đấu với Tiểu Tam, chiến tranh địch - ta căng thẳng, trải qua cuộc sống vô cùng hỗn loạn, cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi. . . . . .****"Đoan Mộc Mộc, bào thai trong bụng cô là của ai?" Ngày nào đó, hắn cầm kết quả kiểm tra thai của cô, gào thét như cười xinh đẹp quyến rũ, "Trên cõi đời này, đàn ông không phải chỉ có một mình anh. . . . . ."Khoảnh khắc đó, sự ganh ghét như thuốc súng bùng lên thiêu đốt tâm can Lãnh An Thần . . . . . .Giữa màn đêm đen như mực, hắn không đếm xỉa đến việc cô nghi ngờ có thai, cưỡng chế cô nằm xuống phía dưới, cuối cùng máu tươi nhuộm đỏ drap giường trắng như tuyết.****Di chúc về tài sản hơn một nghìn tỷ được công bố, nội dung lại là chỉ khi Đoan Mộc Mộc và người chồng họ Lãnh cùng sinh em bé mới có tư cách thừa đó cô bị đưa ra nơi đầu sóng ngọn gió, đối mặt với những âm mưu tính toán, tình ý giả tạo, Đoan Mộc Mộc trải qua những tháng ngày không yên ám, hắn buộc cô "Bà xã, sinh cho anh một đứa con!"Cô cười, "Được! Nhưng tôi có một điều kiện. . . . . . Ký tên ly hôn!"Khoảnh khắc đó, lòng hắn chấn động đau đớn!Thì ra là,Có vài người, một khi đã gặp mặt, thì nhớ đến vạn năm;Có chút động lòng, một khi đã bắt đầu, thì gương vỡ khó lành. . . . . .

cô dâu của tổng giám đốc